Cách board game giúp thay đổi cuộc đời tôi

Đăng ngày 22/05/2017

Trong cuộc đời, sẽ có lúc bạn gặp phải những khoảnh khắc mà thay đổi hoàn toàn những giá trị sống, để chuyển hóa thành một thứ tốt đẹp hơn. Đôi khi bước nhảy như vậy xảy đến, quan trọng là chúng ta có kịp nhận ra nó hay không. Tôi cũng có một câu chuyện như vậy, về cách board game đã cứu rỗi đời sống xã hội của tôi. Tôi kể bạn nghe...

Tôi, là một chàng sinh viên trường đại học Công nghệ, khoa CNTT, tình tình khá được gọi là hiền lành, không cởi mở lắm nhưng tôi thích chơi game. Tôi dùng chữ “game” ở đây để chỉ những trò chơi điện tử, bao gồm console, PC, game online các kiểu - các thứ mà tôi đã luôn gắn bó suốt những năm đại học này, trong một căn phòng trọ thuê ở riêng với 4 bức tường kín mít.

Sáng sớm tôi thức dậy khá trễ nhưng vẫn kịp thu xếp lên giảng đường, chịu đừng nhiều tiết học chán ngắt đấu tranh với những cơn buồn ngủ bằng một đầu óc lan man, hối thúc cho thời gian trôi qua thật mau. Thường thì tôi sẽ về vào lúc chiều tà, tranh thủ làm bữa cơm sớm rồi lao ngay vào “tổ ấm” của mình, bật máy vi tính lên và tiếp tục cuộc chiến dang dở ngày hôm qua, lúc tôi thiếp đi giữa đêm khi đang cày level. Với một ít bánh và nước bên cạnh máy tính, tôi thường đi từ trò này sang game khác, đủ thể loại, cho đến lúc mệt hẳn và tắt máy. Tôi không có bạn, ngoài những người tiếp xúc khi bắt buộc làm việc nhóm với nhau. Đôi khi cũng cảm thấy rất mệt, nhưng quen rồi...

Cuộc sống tôi cứ thế lặp đi lặp lại, trong 2 năm đầu của đời sinh viên. Giống như bác Nguyễn Nhật Ánh ghi trong cuốn Cho tôi một vé đi tuổi thơ: “Một ngày như mọi ngày, như người ta vẫn nói”. À mà nhắc đến tuổi thơ thì tôi mới nhớ đến cái thời chơi các trò cờ như Cờ tỷ phú, Cờ cá ngựa, Ô ăn quan, Cờ thú,... hình như cũng vui lắm, mà mấy đứa bạn tôi không biết giờ đang lưu lạc đâu rồi. Cũng còn một đứa mà thằng đó học cùng trường với tôi, mặc dù lần gần nhất gặp nó là vào tháng trước khi nó mời tôi đến một câu lạc bộ gì đó, mà tôi đã lỡ hẹn do mãi chơi game online. Nghĩ lại cũng khó chịu khi nó nói rằng tôi quá mải mê chơi game mà quên đi đời sống xã hội, đến nỗi ngày càng suy giảm khả năng giao tiếp. Đồng ý là tôi hơi trở nên ù lì hơn trong việc tiếp xúc người khác, nhưng điều đó có gì sai? Dù gì công việc của tôi cũng không cần tương tác; và hơn cả, chơi game rất vui mà.

Tôi vẫn giữ cái suy nghĩ bảo thủ ấy, cho đến ngày mà tôi không thể không đi ra ngoài. Một chiều nọ khi khu nhà trọ cúp điện và tôi phải vật lộn tìm cách trốn thoát khỏi chính mình, trốn khỏi cái chán nản khi không có game để chơi, không gì để làm và không bạn bè để nói chuyện! Lang thang dọc theo dãy nhà trọ, chắc hẳn lần đầu tiên tôi mới có dịp nhìn ngắm nó kỹ càng. Chợt giật mình khi tiếng reo hò của một đám bên kia, làm tôi quay lại. Đó là một nhóm thanh niên gồm tầm chục người đang chơi thứ gì đó, với 1 người đang đứng giữa vòng tròn những người ngồi trong sân. Chẳng mất nhiều thời gian để tôi nhận ra thằng bạn mình đang quản trò ở đấy. Tôi tiến đến gần. Tôi đã nói về bước ngoặt cuộc đời, và đối với tôi, đó chính là lúc tôi bước đến chỗ ấy, nơi họ đang chơi một thứ gọi là… Ma Sói.

Nếu bạn không biết Ma Sói là gì, thì hãy thử gõ trên google nhé. Đây là một trò rất phổ biến ở thế giới và cả Việt Nam, Cơ bản những người chơi trò này cần tương tác với nhau, nói dối, nói thật, suy luận, thuyết phục các kiểu để tìm ra ai là ai (mỗi người có một vai trò bí mật ẩn giấu). Tôi cũng không nhớ rõ tại sao lại ngồi chơi Ma Sói chiều hôm ấy, có thể vì tôi không có gì làm, hay một bản năng nào đó trong tôi lên tiếng. Nhưng tôi nhớ rõ đó là lần đầu tiên sau nhiều năm tôi trở lại với xã hội này, bắt đầu học cách nói chuyện với người khác, diễn đạt những nét mặt trên cơ thể, hành động với những cử chỉ tay, và nhìn vào mắt đối tượng. Nhiều tình huống trong game xảy ra, người chơi bị loại dần, những người hoài nghi nhau, và kết thúc với một bất ngờ trong một kịch bản khó tin. Tôi như đang trong một câu chuyện thực sự chứ không phải game nữa, nhiều cảm xúc trải qua trong tôi dường như rất thực. Khi lên giàn treo tôi đã thực sự cố gắng để sống sót, nhưng không thể thuyết phục được những ánh mắt nghi ngờ khác. Và tôi không thể tin được người tôi từng tin tưởng lại là phe Sói! Tôi giật mình nghĩ, làm sao lại có một trò chơi hay đến như vậy cơ chứ?

Điện đã có lại, nhưng dường như tôi chẳng quan tâm đến căn phòng kín mít cùng những trò chơi video game đó nữa, mà chỉ muốn ở lại đây chơi tiếp vài ván. Rồi khi Ma Sói kết thúc, tôi được rủ chơi thêm nhiều trò khác như Uno, Mèo Nổ, Bang,... Đặc biệt là Catan với nhiều thành phần hấp dẫn, tôi cảm giác như đang trở lại những ngày thơ bé ấy, cùng với đứa bạn của tôi gieo xí ngầu trong Cờ Tỷ Phú. Ôi, cái cảm giác ấy đây rồi,... 

Đến gần khuya mọi người tan nhóm, đứa bạn của tôi lần nữa mời tôi đến câu lạc bộ hàng tuần của nó để chơi tiếp những board game này. Đương nhiên lần này tôi đồng ý ngay. Những ngày sau tôi luôn bị ám ảnh bởi các viên xúc xắc, thẻ bài, và muốn tìm bạn để chơi. Tôi đến câu lạc bộ board game trong trường thường xuyên hơn. Nơi tôi bắt đầu giao lưu, gặp gỡ, kết bạn với rất nhiều bạn bè mới. Bên cạnh thời gian chơi board game, chúng tôi đã có những buổi đi chơi, trò chuyện rất thú vị. Nhờ board game, như một chất kết dính chúng tôi lại với nhau, mang cho tôi những người bạn thú vị này, tôi chưa bao giờ cảm thấy người khác thú vị đến dường này.

Đương nhiên tôi vẫn chơi video game, nó là món ăn ưa thích của tôi. Nhưng thời gian dành cho nó đã giảm đi đáng kể, thay vì đó tôi ra ngoài chơi board game với bạn bè, và cũng dễ hơn trong việc trao đổi các vấn đề học tập. Nhờ đó mà tinh thần của tôi cởi mở hơn, và việc học, cũng như kỹ năng xã hội tăng theo. Tôi đã phá vỡ được 4 bức tường tù túng mà đã từng giam hãm mình trong đó, bằng một thứ vui lành mạnh, bổ ích hơn ở bên ngoài trời kia. Sự cởi mở không gian mang lại cởi mở cho đầu óc, tôi tỉnh táo hơn nhiều, và nhân cách cũng thay đổi. Đối với tôi board game bây giờ không chỉ đơn giản là một sở thích, nó là sợi dây kết nối quan trọng của tôi, và sẽ còn giúp tôi kết nối nhiều người hơn nữa sau này,...

Đó là câu chuyện của tôi, còn bạn? Bạn đã chơi board game bao giờ chưa? Nếu rồi hãy cùng chia sẻ câu chuyện của bạn với tôi nhé. Còn nến chưa, hãy thử ngay hôm nay và liệu bạn sẽ có những trải nghiệm giống tôi không?

BoardgameVN


Đặt mua ngay Ma Sói Character tại ĐÂY/ Ma sói Ultimate tại ĐÂY